Câu chuyện của ông Ngun (Ngun's Story)
Ông Ngun đến Úc vào năm 1980 với tư cách người tị nạn, trốn khỏi Việt Nam bằng thuyền để tìm kiếm cuộc sống tốt đẹp hơn.
Trước chuyến đi, ông đã từng làm nhân viên kiểm soát giao thông ở Việt Nam. Ở Úc, ông Ngun đi làm 19 năm cho công ty viễn thông trước khi chuyển sang các công việc trong cộng đồng, như nhân viên đa văn hóa và người giám sát học sinh băng qua đường tại các trường học cho các hội đồng thành phố địa phương. Qua nhiều năm, ông Ngun đã xây dựng được cuộc sống ổn định, nuôi gia đình một vợ và hai con. Tuy nhiên, hút thuốc đã trở thành một phần dai dẳng trong cuộc sống của ông. Ông Ngun đã cố gắng trong nhiều năm mới có thể bỏ hút thuốc hoàn toàn.
“Lúc đầu, tôi không hút nhiều. Có lẽ chỉ hai hoặc ba điếu thuốc một ngày.
Tôi bắt đầu hút thuốc khi còn là sinh viên đại học ở Việt Nam. Lúc đầu, đó chỉ là một việc thông thường, một việc mà tôi đã thử vì tò mò. Khi tôi bỏ đất nước ra đi và sống trong trại tị nạn, hút thuốc đã trở thành thói quen hàng ngày. Tôi thường cảm thấy cô đơn ở trong trại. Hút thuốc mang lại cho tôi cảm giác thoải mái và quen thuộc.
Nhưng khi tôi bắt đầu đi làm, thói quen hút thuốc của tôi tăng lên và sau đó tôi đã hút tới cả một gói thuốc một ngày. Vợ tôi thường nói với tôi rằng cô ấy lo lắng cho tôi như thế nào – hút thuốc có hại cho sức khỏe của tôi ra làm sao. Tôi biết cô ấy nói đúng.
Khi con trai tôi chào đời vào năm 1991, tôi biết rằng tôi cần phải thay đổi điều gì đó.
Tôi đã bắt đầu cắt giảm hút thuốc. Tôi bắt đầu hút thuốc ở bên ngoài thay vì hút ở trong nhà và giảm dần số lượng thuốc lá tôi hút mỗi ngày.
Cùng thời điểm đó, sức khỏe của tôi bắt đầu suy giảm. Tôi bị huyết áp cao và được chẩn đoán mắc bệnh tiểu đường.
Đó thực sự là lời cảnh tỉnh đối với tôi và là lý do nữa khiến tôi cảm thấy mình phải bỏ hút thuốc. Tôi biết rằng nếu muốn sống lâu và khỏe mạnh, tôi phải nỗ lực hết sức để bỏ hút thuốc ngay bây giờ.
Với tôi, đó thực sự là quá trình chậm chạp. Mặc dù vợ tôi liên tục nhắc nhở tôi về lý do tại sao tôi cần phải bỏ thuốc, nhắc nhở tôi về sức khỏe của mình, về các con và tương lai của chúng tôi, nhưng tôi luôn biết rằng đó sẽ là hành trình từ từ.
Qua nhiều năm, tôi đã dần dần cắt giảm, tránh xa những người hút thuốc và đấu tranh với cám dỗ hút thuốc dai dẳng. Tôi nhớ cảm giác hút thuốc, nhớ hành động hít vào và thở ra quen thuộc. Tôi cũng thực sự tin rằng hút thuốc giúp tôi tập trung và đầu óc minh mẫn.
Cuối cùng, sau nhiều năm giảm hút thuốc đều đặn, tôi đã đạt đến điểm không hút thuốc hàng ngày và sau đó bỏ hẳn.
Đó là lúc tôi bắt đầu tập luyện thói quen hàng ngày mới không dính dáng đến thuốc lá.
Tôi lấp khoảng trống trong ngày bằng những việc khiến tôi cảm thấy vui vẻ, chẳng hạn như đến phòng tập thể dục, bơi lội và dành nhiều thời gian với con cái hơn. Những công việc đưa đón con đến trường và những khoảnh khắc nhỏ nhặt hàng ngày trở nên thực sự đặc biệt. Tránh xa những người hút thuốc cũng tạo ra sự khác biệt lớn. Bố và anh trai tôi là những người nghiện thuốc lá nặng nên việc ở gần họ thực sự là thử thách. Tôi phải tránh xa họ một khoảng thời gian, cho đến khi cơn thèm thuốc giảm bớt đi. Và cuối cùng, những cơn thèm đó đã giảm đi. Tôi không còn nhớ mùi khói thuốc lá và không còn cảm thấy cần phải có điếu thuốc trên tay nữa.
Sự ủng hộ của vợ tôi đã đóng vai trò rất lớn trong việc giúp tôi có thể bỏ hút thuốc. Vợ tôi đã nấu những bữa ăn ngon cho tôi, nhắc nhở tôi rằng bất kỳ niềm vui nào tôi mất đi do hút thuốc đều có thể thay thế được bằng thứ gì đó tốt hơn – chẳng hạn như đồ ăn ngon, lành mạnh và thời gian vui vẻ bên gia đình.
Tôi đã bắt đầu cảm thấy có cảm giác đạt được thành tựu. Phải mất vài năm tôi mới có thể tự tin nói rằng mình đã bỏ hút thuốc hoàn toàn. Sự ra đời của đứa con thứ hai đã củng cố quyết định của tôi. Tôi muốn bảo vệ hạnh phúc gia đình và tôi biết rằng bỏ thuốc là một bước tiến hướng tới mục tiêu đó. Giờ nhìn lại, tôi nhận ra rằng bỏ hút thuốc là một trong những quyết định sáng suốt nhất mà tôi từng đưa ra. Tôi ăn ngon miệng hơn, mức năng lượng của tôi tăng lên và tôi cảm thấy rất tuyệt. Mặc dù quá trình bỏ thuốc này dài và đầy thử thách, nhưng tôi không hối hận về điều đó. Tôi nghĩ rằng quyết tâm và kiên định với quyết định của mình là yếu tố then chốt.
Sức khỏe, gia đình và tương lai của bạn xứng đáng với điều đó.
Nếu tôi làm được thì bạn cũng có thể làm được điều đó.
Nếu bạn có câu chuyện bỏ hút thuốc và muốn chia sẻ, hãy gửi email cho chúng tôi theo địa chỉ quit@quit.org.au.
Chúng tôi rất mong nhận được tin của bạn.